Ngó đầu ra cửa sổ, anh ngắm những ngọn đèn đường sáng lờ đờ do đã quá cũ kỹ, đứng gục đầu như ngủ gật, đêm Hà Nội lặng lẽ theo một cách riêng của thành phố ... Không tiếng người, chẳng tiếng rao, cũng chẳng nhìn rõ những ông sao trên bầu trời, trăng ở đây cũng mờ đục ... Anh nhận ra rằng chỉ mình anh là đang cô đơn giữa thành phố vào ngủ, nhớ em ... Nơi xa đó chắc em đang chìm sâu vào giấc ngủ, em đang mơ về một ai đó có thể là anh, có thể là một người khác, cũng có thể em đang mơ về cuộc sống lứa đôi hạnh phúc của hai ta trong tương lai...
Chúc em ngủ ngon, còn anh, mải mê với đêm, theo đuổi những lo âu còn sót lại của một ngày dài, mở cửa sổ đón đêm xuống mà lòng chưa vơi gánh nặng ... Sẽ thế nào nếu ?...
Thôi ! Gạt bỏ lo âu đi, anh sẽ cùng em chìm vào trong giấc ngủ, sẽ cùng mơ thấy nhau, sẽ mơ về những ngày tốt đẹp về sau ...thiên đường của hai đứa, trong mơ hãy nắm chặt tay anh em nhé ....
Chúc em ngủ ngon ....!
No comments:
Post a Comment