Wednesday, April 10, 2013

Bỏ việc công ty dù được thưởng hơn nửa xe hơi

Sau một thời gian khá lâu, tôi biết được cách làm của công ty. Và tôi luôn nghĩ tội gì phải làm giàu cho họ trong khi mình có thể tự làm. Họ cho mình một nhưng họ thu lợi lại từ mình gấp nhiều lần. Thế là tôi bỏ ra ngoài kinh doanh riêng...

Trước đây, khi đi làm cho một công ty tư nhân, tôi được vào vị trí Giám đốc kinh doanh ngành hàng nhập khẩu, lương cao, công tác phí cao, thưởng cao, thu nhập cao, chế độ công ty dành cho tôi rất tốt. Bù lại, doanh số tôi mang về cho công ty sau 2 năm làm việc vượt so với chỉ tiêu công ty đưa ra đến 150%.

Cuối năm thứ hai , sếp thưởng 60% chiếc xe hơi, đề nghị tôi trả 40% trị giá xe. Tôi có tiền, có xe có mối quan hệ kinh doanh, cái gì cũng có. Ở tuổi 34, tôi có tất cả các cái mà mọi người ao ước, và lúc đó tôi tự xem mình là ngôi sao.


Khi kế toán trưởng nhắc nhở về hoá đơn chứng từ hay doanh số… tôi thường nạt ngang và lấy làm khó chịu.

Càng ngày, tôi càng biết rõ cách kinh doanh của công ty, vì vậy tôi luôn nghĩ tội gì phải làm giàu cho họ trong khi mình có thể tự làm. Họ cho mình một nhưng họ thu lợi lại từ mình gấp nhiều lần....

Mang tư tưởng công ty cần mình hơn, mình có thể tự kinh doanh được, mình sẽ giàu hơn nếu làm chủ..., nên khi bị sếp khiển trách vì doanh số tháng đó sẽ cao hơn nếu tôi không đi du lịch, tôi lập tức nộp đơn xin nghỉ. Bỏ mặc những tâm sự, to nhỏ, chia sẻ của sếp, tôi quyết nghỉ việc để thành lập công ty làm riêng.

Sau 3 năm kinh doanh, kết quả là tôi... trắng tay. Công ty tôi phá sản. Tiền gom góp hơn 2 năm đi làm, xe công ty tặng, tiền cầm cố thêm nhà của ba mẹ, tất cả đều tiêu tan. Nguyên nhân rút lại chỉ một điều đơn giản: tôi không lường trước được sự khó khăn khi làm chủ. Cầm tiền người khác làm tôi tự tin sử dụng, tự tin chi để có mối quan hệ…nhưng khi là tiền của mình tôi chùn tay.

Ngày trước chỉ có bán hàng, thu tiền, không lo lắng về nguồn hàng, mở L/C (Letter of Credit - Tín dụng thư), vay tiền, chi phí… Với công ty riêng, tôi quay cuồng trong các kế hoạch nhập, bán, thu, chi… ,không còn thời gian để phát triển kinh doanh.

Hàng tồn kho lâu, quay đồng vốn không nổi, hàng đặt bị trễ, bị hủy… Sau 2 năm, tôi giải thể doanh nghiệp, bán tất cả các cái gì có thể bán để trả tiền ngân hàng, rút sổ của ba mẹ về trả lại.

Mèo lại hoàn mèo. Bây giờ, tôi là một giám đốc dự án cho một công ty tư nhân. Dù lương chưa cao, chưa được trọng dụng, dù có những cái khó khăn nhất định nhưng tôi đã hiểu và thông cảm rất nhiều cho các công ty Việt Nam.

Hầu hết các công ty Việt Nam đi lên từ các mối quan hệ và không có định hướng lâu dài. Trong khi đó, những nhân viên có năng lực lại chỉ nhìn thấy được bề nổi, cái thành công nhưng không thấy được sự khó khăn nên họ hay nhảy ra ngoài kinh doanh riêng.

Chính điều này khiến các công ty Việt Nam thường rất thận trọng trong việc tuyển nhân sự ngoài, đặc biệt ở các vị trí quan trọng. Hệ thống quản lý chưa mạnh và chuyên nghiệp nên bộc lộ nhiều kẻ hở, dễ dẫn đến việc nếu tuyển phải người có tài mà không có đức họ sẽ thọc sâu vào chỗ hổng đó mà rút ruột hoặc gây khó khăn cho công ty.

Chính vì vậy cần hết sức thận trọng khi nhận định về công ty và chỗ đứng của chúng ta ở đó.

Sau những gì trải qua, giờ tôi hết lòng vì công việc đang làm, vì công ty và vì chính mình. Đồng thời, tôi muốn chia sẻ với các bạn trẻ rằng: ”Hãy cho các công ty Việt Nam có cơ hội tiếp cận, học hỏi và phát triển lớn mạnh thông qua những người trẻ chúng ta”.

No comments:

Post a Comment